Thứ Ba, 23 tháng 4, 2019

MẸ NẤM - “ANH HÙNG” HAY KẺ LƯU MANH CHÍNH TRỊ?

Ngày 18/10/2018, Mẹ Nấm (Nguyễn Ngọc Như Quỳnh) được trả tự do với điều kiện lập tức bị trục xuất khỏi Việt Nam, đáp chuyến bay sang Hoa Kỳ theo diện tị nạn. 

Đi cùng Quỳnh còn có mẹ ruột và hai con nhỏ. Sự kiện này một lần nữa trở thành miếng bánh cho các đối tượng chống đối, các nhà “dâm chủ” và các “chính trị gia” giả hiệu trong, ngoài nước vin vào để lên án Đảng, Nhà nước Việt Nam; cho rằng việc Quỳnh ra đi là kết quả của một “chiến lược đàn áp chính trị” mà Nhà nước Việt Nam đang áp dụng. Rằng với việc kết án thật nặng các “nhà hoạt động”, cộng sản độc tài đã “ép” những “người con yêu nước”, đấu tranh cho tự do, nhân quyền như mẹ Nấm tới nỗi không thể sinh sống trên mảnh đất quê hương của mình mà bất đắc dĩ phải ra đi, chấp nhận tha phương cầu thực nơi đất khách quê người…

Nhiều loa phường như Lê Công Định, Huỳnh Ngọc Chênh, Nguyễn Hưng Quốc, Phương Lê, và cả đài VOA, RFA cùng một vài hội, nhóm diều hâu như “Tổ chức Ân xá Quốc tế”, tổ chức VOICE… ra rả phát loa, lên án chế độ, bôi nhọ chính quyền và ca ngợi, tô vẽ cho chuyến đi của Mẹ Nấm. Hội “Phụ nữ Âu Cơ” thậm chí còn tổ chức đón rước Quỳnh tại sân bay như người hùng. Hình ảnh của Mẹ Nấm được tô vẽ như một “người biểu tình” chống “tham nhũng, chiếm đoạt đất đai và ô nhiễm môi trường” đến cùng tại Việt Nam, một người phụ nữ bản lĩnh, cá tính đã “chịu quá nhìu sự khốn khổ” vì dám “lên tiếng”…

Đáp lại sự tung hô giả hiệu đó, Quỳnh cũng “tự sướng” bằng cách viết thư ngỏ để cảm ơn dư luận và tuyên bố: sẽ tiếp tục đấu tranh, không gục ngã! Quỳnh cho rằng qua việc được can thiệp, trả tự do khi đang chấp hành án tại Việt Nam và được đi Mỹ đã cho thấy rằng giới hoạt động vì tự do, nhân quyền trong nước đã không bị bỏ rơi, không hề bị lạc lõng. Từ đó kêu gọi giới chống đối trong, ngoài nước tiếp tục gắn kết, đấu tranh…

Sự thật là gì?

Mẹ Nấm - tức Nguyễn Ngọc Như Quỳnh thực chất chỉ là một kẻ thất nghiệp. Sau khi sinh con đầu lòng, do túng bấn, cần tiền nuôi con nhỏ, Quỳnh lân la viết bài nói xấu chế độ theo đơn đặt hàng, ngửa tay nhận tiền của tổ chức Việt Tân để phản đối dự án bô xít Tây Nguyên… Thấy kiếm tiền theo kiểu này dễ, Quỳnh càng lúc càng lún sâu để rồi trở thành nhân vật cộm cán trong các hoạt động chống đối Nhà nước dưới vỏ bọc “đấu tranh nhân quyền”, tham gia ngày càng nhiều các hội, nhóm trái phép như: “Người Việt yêu nước” (được giao phụ trách mảng tài chính), “Mạng lưới Blogger Việt Nam”… , liên tục kêu gọi tụ tập, biểu tình gây rối an ninh trật tự trên địa bàn tỉnh Khánh Hòa và nhiều địa phương khác trong cả nước dưới danh nghĩa “dã ngoại nhân quyền”, “biểu tình chống Trung Quốc”, đòi trả tự do cho số bị bắt, xử lý bên ngoài các phiên tòa…Theo dõi “sự nghiệp đấu tranh” của Quỳnh có thể thấy: với các hoạt động chống đối ngày càng leo thang, đã không biết bao lần Quỳnh bị cơ quan Công an tạm giữ hình sự, xử phạt hành chính vì các hành vi “lợi dụng quyền tự do, dân chủ để lôi kéo, kích động người khác xâm phạm lợi ích Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân”, “Gây rối trật tự công cộng”…

Cái kết không tránh khỏi là ngày 10/10/2016, Cơ quan An ninh điều tra, Công an tỉnh Khánh Hòa đã tống đạt quyết định khởi tố bị can, ra lệnh bắt tạm giam đối với Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Tính đến thời điểm bị bắt, Quỳnh đã viết, đăng khoảng 400 bài viết trên facebook cá nhân có nội dung xuyên tạc lịch sử, phá hoại đoàn kết dân tộc, xâm hại đến uy tín của các cá nhân, cơ quan, tổ chức Nhà nước, kích động người dân chống lại chính quyền… Đây liệu có phải là hành vi yêu nước như những gì Quỳnh được ca ngợi?

Mấy ai biết được, trong suốt thời gian dấn thân vào con đường “đấu tranh vì công lý” tại Việt Nam, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã không ít lần bộc lộ bản chất lưu manh, vụ lợi khi dính líu tới những scandal bất minh về tiền bạc, bị ngay chính “đồng bọn” trong giới “dân chủ, nhân quyền” tố cáo, tẩy chay. Điển hình là phi vụ Quỳnh nhận tài trợ 50.000 Euro từ tổ chức chống Việt Nam mang tên Civil Right Defenders (những người bảo vệ nhân quyền, viết tắt là CRD). Với số tiền này, Quỳnh đã tự chi cho mình 164,2 triệu đồng vào mục đích mua sắm phương tiện để hoạt động phục vụ “đấu tranh”. Để tạo uy tín cho mình và che đậy hành vi bất minh về tiền bạc, Quỳnh tự tạo, cướp một loạt nick trên facebook, sau đó sử dụng những nick này để bình luận, đăng hình ảnh tung hô, ca ngợi, chứng minh Quỳnh trong sạch, thẳng thắn trong chuyện tiền nong. Bằng cách đó, Quỳnh chiếm luôn 50.000 Euro mà không phải chia chác cho bất cứ kẻ nào khác.

Lưu manh là vậy, ấy thế nên Quỳnh vốn “gây thù chuốc oán” với nhiều người và không được lòng ngay với giới “dâm chủ” trong nước. Ví như Tạ Phong Tần từng viết bài công kích Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, vạch rõ bản chất tráo trở, thất đức của người đàn bà này; Bùi Thanh Hiếu cũng gọi Quỳnh là loại “vừa hợp tác, vừa đấu tranh”… Thế mới biết, bản chất thực sự của các “nhà hoạt động” trong nước không gì ngoài “cắn càn, sủa bậy” và cuối cùng cũng chỉ vì mục đích ngửa tay xin tiền các tổ chức phản động trong, ngoài nước. Riêng việc đứa này được quẳng cho nhiều tiền, đứa kia được ít hơn cũng đã khiến cho bọn chúng cắn nhau om xòm rồi!

Từ thực tế những gì mà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã làm có thể khẳng định: việc chính quyền Việt Nam bắt, xử lý đối với Quỳnh - một kẻ giả danh dân chủ, lợi dụng quyền tự do dân chủ để chống Đảng, Nhà nước là khách quan, công bằng, đúng pháp luật. Việc đám “rận chủ”, “diều hâu” tung hô Quỳnh là “người đấu tranh cho độc lập dân tộc” thực sự là một trò lố bịch, bởi chúng đâu biết được, Quỳnh đã biết bao lần tự thừa nhận hành vi sai phạm của mình, bày tỏ thái độ ăn năn hối cải, khai báo thành khẩn, thương tâm thế nào khi bị bắt và đối diện với cơ quan điều tra. Cũng không ai ép được Quỳnh sang Mỹ khi đám “rận chủ” đồng nghiệp đã tìm mọi cách tác động, bản thân gia đình Quỳnh cũng chủ động làm mọi thủ tục, yêu cầu để được nhập cư sang Hoa Kỳ kia mà.

Mà thực ra, nghĩ lại thấy Quỳnh cũng đáng thương tệ! Xét cho cùng, việc thương vay, khóc mướn cho Quỳnh trước đây và tung hô, ủng hộ Quỳnh hiện nay chẳng qua cũng chỉ là cơ hội để các “đồng nghiệp” của Quỳnh nhân danh “hoạt động dân chủ” kêu gọi, thu hút sự chú ý của các tổ chức, cá nhân trong ngoài nước, xây dựng, đánh bóng thương hiệu, tên tuổi của bản thân mỗi người bọn họ, đồng thời vạch ra các “chương trình hành động” để thu hút tiền tài trợ được dễ dàng mà thôi. Tất cả chung quy lại cũng vì tiền, biết có bao nhiêu người thương xót Quỳnh thực sự nhỉ?

Kết cục cuối cùng thì chỉ có mỗi bản thân Quỳnh phải gánh chịu: dắt díu mẹ già, con dại lang thang suốt quãng đời còn lại nơi đất khách, quê người. Rồi đây, khi đã hết có cơ hội chống phá, gây sự chú ý trong nước, giá trị lợi dụng cũng hết, Quỳnh sẽ sống ra sao ở nơi xa lạ? Ra đi theo diện bị trục xuất, một ngày mệt mỏi, quay đầu thương nhớ cố hương nhưng không được trở về, liệu Quỳnh có ân hận? Và cả thân phận của hai đứa bé thơ dại, chúng đã làm gì để chịu đựng số phận lưu vong như người mẹ của mình? Thiết nghĩ, đó cũng là kết cục quá đắng cay cho những kẻ đang được hưởng nền hòa bình, ấm no, hạnh phúc trên quê hương, xứ sở của mình nhưng không biết trân trọng, không cam tâm kiếm tiền bằng sức lao động chân chính mà cố tình liên kết thù trong, giặc ngoài để chống phá đất nước!

SHARE THIS

0 nhận xét: